“Đoàn kết” là một truyền thống tốt đẹp từ ngàn
xưa đến nay của dân tộc ta. Trong quá trình dựng nước và giữ nước, nhân dân ta
thực hiện tốt bài học đoàn kết nên luôn giành được những thắng lợi vẻ vang, đã
giúp nhân dân ta giữ vững được nền độc lập, thống nhất toàn vẹn lãnh thổ.
Tinh
thần đoàn kết được ông cha ta lưu truyền lại qua lời dạy của câu ca dao “Một
cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao”. Chủ tịch Hồ Chí Minh
cũng đã đúc kết điều đó thành chân lý có giá trị muôn đời, Bác đã khẳng định
rõ: “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết - Thành công, thành công, đại thành công”.
Câu
chuyện của Bác về “Chiếc đồng hồ” mà tôi sẽ kể cho các đồng chí nghe sau
đây là một bài học về sự đoàn kết, có ý nghĩa rất lớn đối với mỗi chúng ta,
nhất là trong bối cảnh đất nước ta hiện nay, đang diễn ra đại hội Đảng bộ các cấp tiến tới Ðại hội toàn quốc lần thứ XIII của
Ðảng, các thế lực thù địch luôn tìm cách thực hiện “âm mưu diễn biến hòa bình”
bằng cách gây mất đoàn kết trong Đảng, Nhà nước, tác động để gây mất niềm tin của
nhân dân đối với Đảng và cả hệ thống chính trị.
Chuyện
kể rằng, giữa mùa thu năm 1954, Bác đến thăm Hội nghị rút kinh nghiệm cải cách
ruộng đất ở Hà Bắc. Tại hội nghị, được biết có lệnh của Trung ương rút bớt một
số cán bộ đi học lớp tiếp quản Thủ đô. Ai nấy cũng đều háo hức muốn đi, nhất là
những người quê ở Hà Nội. Bao năm xa nhà, nhớ Thủ đô, nay được dịp về công tác,
ai ai cũng có nguyện vọng đề nghị cấp trên chiếu cố. Tư tưởng cán bộ dự hội
nghị có nhiều phân tán. Ban lãnh đạo ít nhiều thấy khó xử.
Lúc
đó, Bác lên diễn đàn, giữa mùa thu nhưng trời vẫn còn nóng, mồ hôi ướt đẫm hai
bên vai áo nâu của Bác, Bác hiền từ nhìn khắp hội trường và nói chuyện về tình
hình thời sự. Khi nói đến nhiệm vụ của toàn Đảng trong lúc này, Bác bỗng rút
trong túi áo giơ ra một chiếc đồng hồ và hỏi các đồng chí cán bộ trong hội
trường từng câu hỏi về chức năng của từng bộ phận trong chiếc đồng hồ. Ai ai
cũng đồng thanh trả lời đúng hết các câu hỏi của Bác.
Đến
câu hỏi: Trong cái đồng hồ, bộ phận nào
là quan trọng?
Khi
mọi người còn đang suy nghĩ thì Bác lại hỏi:
Trong cái đồng hồ, bỏ một bộ phận đi
có được không?
Mọi
người đồng thanh đáp: Thưa Bác không ạ.
Nghe
mọi người trả lời, Bác bèn giơ cao chiếc đồng hồ lên và nói:
Các chú ạ, các bộ phận của một chiếc
đồng hồ cũng ví như các cơ quan của một Nhà nước, như các nhiệm vụ của cách
mạng. Đã là nhiệm vụ của cách mạng thì đều là quan trọng, đều cần phải làm. Các
chú thử nghĩ xem: trong một chiếc đồng hồ mà anh kim đòi làm anh chữ số, anh
máy lại đòi ra ngoài làm cái mặt đồng hồ…cứ tranh nhau chỗ đứng như thế thì có
còn là cái đồng hồ được không ?
Người
căn dặn: Đối với chi bộ, đảng bộ hay tất
cả các cơ quan, đơn vị cũng vậy, mỗi phòng, ban là một bộ phận không thể thiếu.
Tất cả đều có một nhiệm vụ riêng, dù việc lớn việc nhỏ nhưng đó đều là một phần
quan trọng trong một tập thể, mỗi nhiệm vụ như một mắc xích nối lại với nhau để
tạo thành một khối vững chắc, thì mỗi chúng ta phải thật sự đoàn kết, nỗ lực,
cố gắng phát huy khả năng của mình, hỗ trợ lẫn nhau để hoàn thành nhiệm vụ.
Việc so bì, tính toán thiệt hơn về quyền lợi, trách nhiệm hay ngại việc nặng
tìm việc nhẹ thì sẽ dẫn đến mất đoàn kết, ảnh hưởng đến nhiệm vụ chung
Chỉ
trong ít phút ngắn ngủi, câu chuyện chiếc đồng hồ của Bác đã làm cho nhiều cán
bộ dự hội nghị trong hội trường đánh tan suy nghĩ cá nhân của mình.
Câu
chuyện tuy ngắn nhưng lại mang giá trị lớn, tư tưởng lớn của Người về tinh thần
đoàn kết dân tộc. Có đoàn kết mới tạo nên sức mạnh tập thể, sức mạnh dân tộc để
đánh thắng giặc ngoại xâm, để xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Đối với cơ quan, đơn vị chúng ta cũng vậy,
cũng giống như một chiếc đồng hồ, mỗi cá nhân, mỗi ban là một bộ phận không thể
thiếu. Tất cả đều có một nhiệm vụ riêng, dù lớn dù nhỏ nhưng đó đều là một phần
quan trọng trong một tổ hợp tập thể, mỗi nhiệm vụ như một mắt xích nối lại với
nhau. Để tạo nên một mối nối thật sự vững chắc thì mỗi chúng ta - một mắt xích
phải thật sự đoàn kết, nỗ lực, cố gắng phát huy khả năng của mình, hỗ trợ lẫn
nhau để hoàn thành nhiệm vụ của mình. Đoàn kết để ổn định, để đổi mới, sáng
tạo, để làm nên tất cả bởi lẽ “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết - Thành công,
thành công, đại thành công”.
Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức phong cách Hồ Chí
Minh về đoàn kết, theo tôi cần phải làm mọi cách để giữ gìn sự đoàn kết, từ các
cán bộ, lãnh đạo, chuyên viên trong nội bộ mỗi phòng ban chuyên môn, giữa các
phòng ban chuyên môn của cơ quan, đơn vị.
Thực tế đáng buồn hiện nay, đâu đó vẫn còn tình trạng mất
đoàn kết nội bộ, xuất phát từ mâu thuẫn lợi ích, do phong cách, lề lối làm
việc, do thiếu dân chủ, công khai, minh bạch, nhất là các vấn đề liên quan
đến kinh tế, chế độ, chính sách, công tác cán bộ… Từ việc không thống nhất về
nhận thức và hành động, dẫn đến tình trang bè phái, soi mói, chấp nhặt, rồi kiện
cáo.
Hậu quả của căn
bệnh mất đoàn kết hết sức nguy hiểm, không chỉ làm suy yếu tổ chức Đảng, làm
suy giảm niềm tin của nhân dân đối với Đảng, chính quyền mà còn làm giảm
chất lượng hoạt động của tổ chức, đơn vị.
Bản thân tôi
luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ được phân công, giúp đỡ các đồng chí trong
Ban và xây dựng tinh thần đoàn kết, cầu thị, lắng nghe và tiếp thu ý kiến của đồng
nghiệp, làm tốt công tác tự phê bình và phê bình, thẳng thắn, chân thành, gần
gũi với CNVCLĐ để hiểu và chia sẻ, từ đó tham mưu các hoạt động tuyên truyền
phù hợp quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của CNVCLĐ.
Bùi Văn
Sơn